Ngoài kia bao la sóng gió, hàng ngàn món sơn hào hải vị cũng chẳng thể bằng bữa cơm đạm bạc nhưng tràn đầy tình yêu thương của mẹ. Nếu có thể, hãy về nhà để được ăn cơm mẹ nấu bất cứ lúc nào có thể bạn nhé, vì hương vị bữa cơm mẹ nấu luôn là hương vị ngon nhất, khó quên nhất mà bạn không thể tìm được bất kỳ ở đâu.
TUỔI THƠ CON LÀ ĂN CƠM MẸ NẤU, CÓ MẸ CHUNG MÂM
Ngày còn thơ bé, tôi như chú chim non trong vòng tay mẹ và mẹ chính là cả bầu trời của con. Ngay từ bé tôi đã được cả nhà nuông chiều, nhất là trong việc ăn uống hằng ngày. Hình ảnh những ngày thơ bé nhớ nhất của tôi có lẽ là những món ăn mẹ nấu, chỉ cần món tôi thích mẹ sẽ làm ngay cho tôi. Dù có đi bốn phương trời, mẹ mãi là đầu bếp số 1 trong lòng con. Bởi cơm mẹ nấu có một hương vị không thể lẫn lộn ở đâu vì ở đó có tình yêu thương và sự mong ngóng của mẹ chờ cơm con. .
Nhờ có mẹ, tôi đã khôn lớn từng này. Ngay cả bát đựng cơm qua tay mẹ cũng trở nên lạ thường, đầy hơi ấm. Mẹ tôi luôn đảm bảo được sức khỏe cho cả gia đình. Cứ như thế tôi được khỏe mạnh nhờ mỗi bữa cơm mẹ nấu chan chứa lòng mẹ tình cha. Hạnh phúc ngày bé là thế..
Nguồn: baobinhthuan
LỚN LÊN, NHỮNG BỮA CƠM VỚI MẸ, CON DẦN XA NHƯNG MẸ VẪN LUÔN Ở ĐÓ CHỜ CON VỀ
Chú chim non rồi cũng có ngày tự cất cánh bay rời tổ. Cũng như tôi, sau khi xa nhà ra ngoài xã hội tôi mới biết, để có được một bữa cơm ngon, cần phải bỏ ra một số tiền không hề nhỏ. Những bữa cơm thật sự khó nuốt, không như những món ăn đậm đà tình thương của mẹ, miễn phí như ở nhà. Tôi cũng khá bận rộn với những đồng tiền, con chữ, văn bản, các mối quan hệ xã hội, lao ra ngoài cuộc sống rộng lớn bắt đầu mưu sinh. Đó cũng là lúc những bữa cơm với mẹ thưa dần. Tôi càng ngày ít chú ý đến việc ăn uống, ngày nào cũng chỉ biết ăn cho no, cho qua bữa để làm việc, có lúc không ăn uống gì chỉ để làm việc cho nhanh. Mẹ thì ngày nào cũng gọi điện nhắc nhở “con lớn rồi phải tự biết chăm sóc bản thân, nhớ nấu cơm ăn cho mà sạch sẽ, đừng có ăn ba cái hộp xốp, hàng quán quá nhiều không tốt cho sức khỏe..” tôi cứ dạ dạ cho qua chuyện chứ cũng chẳng để tâm lời nói của mẹ và tiếp tục cuộc sống mình hay diễn ra.
Nhưng vì tôi bận việc nên về nhà trễ, vào 11 giờ tối tôi vẫn thấy hình ảnh ba mẹ ngồi ngóng chờ tôi. Và tôi chợt nhận ra, tại sao đến bây giờ tôi mới về nhà. Tôi hỏi bản thân mình: “Đã bao lâu mình chưa cùng mẹ ăn cơm …” Bởi cho dù tôi đang ở xa hay chẳng thể về ăn cơm với mẹ thì mẹ luôn ngóng tôi về, chẳng ngại vào bếp nấu những món tôi thích, thức đến tận khuya chỉ mong tôi về và đi hâm nóng đồ ăn lại cho tôi. Bữa cơm muộn ấy đã làm tôi nhớ lại ký ức ngày xưa bên mẹ, vị ngon mà có lẽ suốt đời này tôi cũng không thể quên được. Mỗi khi đi vào lại Sài Gòn, mẹ tôi còn túi to túi nhỏ thức ăn chuẩn bị kỹ càng để tôi mang vào ăn dần Thế đấy, con dù lớn nhưng vẫn là con của Ba Mẹ, bữa cơm giấc ngủ đơn giản hằng ngày vẫn được lo lắng chu đáo. Đôi khi không phải là những món quà đắt tiền, điều mà mẹ mong mỏi nhất lại là tiếng con gọi về : “Mẹ ơi, mẹ nấu cơm cho con với nhé!” “Mẹ ơi, mẹ đợi con nhé, con về sớm ăn cơm cùng mẹ”. Và sau tất cả, đôi chân của con dù có đi bất cứ phương trời nào, quay về bên mẹ lòng con luôn cảm thấy bình yên nhất. Hãy chạy về nhà ăn cơm với mẹ thật nhiều! Có mẹ với con chính là hạnh phúc.
Đây là MV chủ đề về "Ước mơ của mẹ" do lớp QT19DB04 phối hợp cùng nhãn hàng Ohi@ma sản xuất. Cùng đón xem MV của nhóm trên Fanpage chính thức của Ohi@ma. Eco-friendly và Boncha Agency nhé!!!
Tiểu Yến